- Hj...! Về bằng ô tô...tớ có tài xế riêng mờ lị...!!
- Ăx....ô tô à...?? - Nó tròn mắt lên sợ hãi..
Châu thản nhiên đáp :
- ừh...thì sao ..?? Có vấn đề gì à...?!
Nó cười...nhưng mà là cười méo mặt :
- Tớ bị say xe... hjx hjx.....!!
Châu vỗ vai nó an ủi :
- Thôi nào....lên xe đj....có 1 đoạn thôi à....nhà Châu cách đây cũng ko có xa lắm đâu...! Lên đj ... đj...!!!
Nó cứ rụt rè , lùi người lại mấy bước :
- Thui....tớ ko lên đâu....cậu ghi cái địa chỉ...tớ đi bộ tới cũng được....!!!
Châu chớp chớp mắt :
- Cái cậu này , người ta đang bàn tới mà cậu cứ bàn lùi ko hà...!! Lên xe đj , có 1 lát thui mà...! Không lên xe là tớ giận cậu á , Thoại My !!
Nó miễn cưỡng bước lên xe trong sự "cổ vũ , động viên" vô cùng nhiệt tình của Châu.
Lâu lâu , nó lại nhăn nhó nhìn Châu :
- Tớ...buồn ói quá ...Châu à....!!!
Châu cầm lấy tay nó :
- Hok sao đâu...cậu cứ nghĩ đến thì càng muốn ói hơn đó....vì thế cậu đừng có nghĩ tới nó nữa là ok liền hà...!!
Nó gật gật rồi....
"Oẹ...ọe...."
- ặc..bác tài , cho tôi xin bao ni lông....
Nói rồi Châu đỡ cho nó nôn thốc nôn tháo ra....
- Hjx....cho tớ xuống đj....
- Được rồi ...được rồi....tới nơi rồi....!!! - Châu gật gù nói rồi cả 2 đỗ lại trước một ngôi nhà khang trang , đẹp mộng mơ..
- Nhà...nhà cậu đây hả...Châu...? hjx... - Nó hổn hển hỏi.
- Uh....Mệt quá hả My ..? Vào nhà nghỉ một lát chắc là khỏe liền đó...!
Nói rồi nó và Châu cùng bước vào nhà....
...............
- Chà...đây là phòng của cậu đó hả Châu ?? Đẹp ghê ta....!!! - Nó thốt lên rồi nằm phịch xuống chiếc nệm ..
- Uh...tất nhiên là phải đẹp òy !! - Châu bụm miệng cười khúc khích.
Nó trề môi :
- ối ối...bắt đầu lên cơn "chảnh" rồi đấy...!! Ý ý ý....!!
- Cái cậu này.....cẩn thận tớ giết giờ...
- á á. á.....
Bỗng.....
...cạch....
Cẩm Tú bước vào :
- Ngọc Châu....ra ăn cơm....
Nó vội vàng ngồi dậy :
- Em chào chị...!!
Tú khẽ nghiêng đầu nhìn qua phía Châu :
- đây là....?
Châu cười toe toét phân bua :
- Đây là Thoại My - bạn của em ..!! Trưa nay sẽ cùng ăn trưa với chị em mình ^_~
- Ý chị là.... - Tú đang định nói thì Châu cũng liền nói luôn :
- Chị....chị cũng đã gặp Thoại My rồi đấy ạ..!!
Tú khẽ gật gù :
- À...là con bé đi cùng bộ 3...?? Thôi.... xuống ăn cơm đi...
Rồi Tú cất bước xuống nhà dưới...
Nó nhún vai nhìn Châu :
- Sợ thật đấy Châu ơi...!!!
Châu bật cười :
- Có gì mà sợ đâu chứ...?! Bộ cậu nghĩ chị Tú "ăn thịt" cậu chắc...Mà thôi...đj xuống dưới nhà ăn trưa đi ^_~
- Uhmm - Nó khẽ lẩm bẩm rồi cùng Châu xuống nhà ăn..
........................
Nó mới bước vào bàn ăn thì Cẩm Tú đã liền hỏi...
- Cô sống ở Prince Villa à...?
Nó gật gật :
- Dạ vâng ...!!
- Thế chưa bị đuổi à...?? - Tú nói bằng giọng khinh khi.
Nó lắc đầu :
- Chắc ko có chuyện đó xảy ra đâu ạ...!!
- Tự tin hén...?? - Tú nhìn nó bằng ánh mắt sắc lạnh đến rợn người.
Nó khẽ mỉm cười đáp :
- Không đủ tự tin nhưng cũng không quá tự ti...
Tú nhếch mép cười rồi từ lúc đó đến cuối bữa ăn...Tú không hỏi thêm gì từ nó nữa.....
Chap 13
Tại bàn ăn....
- Nè , ăn canh nè ..!! Ngon lắm á nhá !!- Châu múc cho nó một ít canh ..
- Uhm...thanks....
Bỗng....á..... Châu vô tình làm đổ canh vào áo nó :
- Ơ....sorry sorry.... Tớ...tớ ko cố ý....!! Khổ thật á....
Nó cười khì khì :
- Không sao đâu...!! Để lát tớ đem đi giặt là okie hết ý mà...!!
- Sorry ná...!! - Châu nhìn nó bằng ánh mắt chớp chớp hối lỗi.
Nó lắc đầu rồi cởi áo khoác ra :
- Không sao mà...!! Hjhj.... !!
- Cậu đưa áo khoác đây , tớ kêu chị giúp việc đem đi giặt há !!
Nó mỉm cười rồi chìa áo ra cho Châu...
.....Vài giây sau....
- á...từ từ đã Châu....!!! - Nó nói , sau đó chộp lấy cái áo lấy ra chiếc khăn của Hoàng rồi gật gù :
- Được rùi á...!!
Nó mỉm cười rồi bước lại phía bàn ăn :
- May là kịp giữ lại....phù.....!!
Tú chợt đưa mắt lên nhìn nó.... " Cái gì đây...? Rõ ràng..đây là khăn tay của anh Hoàng cơ mà...! Tại sao...nó lại có trên tay của con bé ấy...?! Thực ra..thì con bé ấy là ai...? Mà xem chừng lại quá thân thiết với bộ 3..đặc biệt là với anh Minh Hoàng như vậy ...?? .. Nhưng...biết đâu là con bé ăn cắp...??."
Tú mím môi , quyết định chộp lấy tay của nó :
- Chiếc khăn tay này ... ở đâu ra...?
Nó hơi sợ nhưng vẫn can đảm nhìn thẳng mặt Tú :
- Ý chị là sao....?
- Tại sao cô có chiếc khăn tay này ?? - Tú làm vẻ mặt hung dữ , khác với bề ngoài hiền hòa , năng động hằng ngày...
Nó sợ nói ra là của Minh Hoàng thì Cẩm Tú sẽ càng tức lên nữa .. nên nó không biết làm gì ngoài đứng lặng ...
Tú càng bực , nhắc lại bằng giọng gầm gừ đến đáng sợ :
- Tại sao cô có chiếc khăn này ??
Hít một hơi thật sâu rồi nói :
- Anh Minh Hoàng cho tôi...!!!
.....Bốp.....
- Đồ...."quỷ cái"....dám cả gan đụng đến anh Minh Hoàng.... !! - Tú trừng mắt nói.
Nó đau...rất đau nhưng vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên :
- Tại sao chị tát tôi ???
- Vì mày đụng tới Minh Hoàng...!
- Tôi làm gì anh Hoàng chứ ?? Đây là chiếc khăn của anh ấy , anh ấy muốn cho ai là quyền của ảnh...chị có quyền gì chứ ?? Chỉ vì thế mà chị tát tôi ư ?? Tôi không nghĩ đó là cách xử sự của một hot girl - một nữ sinh thanh lịch của một trường trung học đấy !! - Nó cũng đáp lại Cẩm Tú bằng một ánh mắt khinh khi.
- Tôi là người yêu của anh Minh Hoàng...!! - Tú vẫn cố chấp nói.
Nó đảo mắt xung quanh rồi nhìn Tú và nói tiếp :
- Người yêu ..?? Chị nhắc lại tôi nghe 2 chữ " người yêu" đi...!! Cả trường này ai mà chã biết , chị và anh Hoàng đã chia tay cơ chứ ..??
- Cô...cô..... - Tú lắp bắp không nên lời.
Nó cười nhẹ nhàng :
- Tôi không nói điều gì sai cả....và cũng xin nói với chị luôn....chị đừng nghĩ nhiều làm gì....chị cũng hiểu , ai bước chân vào Prince Villa thì đều là kẻ đối đầu với bộ 3 đó...chính vì thế...tôi cũng ko ngoại lệ ...!
Nói đến đây , trái tim nó khẽ nhói đau....Nó không hiểu vì sao..nhưng trái tim nó lại biết rất rõ : Nó đau vì...Minh Hoàng cũng chỉ coi nó như là...kẻ thù mà thôi...!
.........
Chợt....
- Hai người sao vậy...?? Thoại My ..? Chị Tú..?!
Châu liền chạy lại khi thấy 2 con người , 1 là chị , 1 là bạn đang nhìn nhau như 2 kẻ thù ...
Tú thở mạnh , tay nắm chặt lại dồn nén sự tức giận rồi bỏ lên trên lầu.
Châu cầm lấy tay nó :
- Sao vậy My ..??
Nó lắc đầu cười nhăn nhở :
- Không sao hết....có lẽ chị của cậu đang có hội chứng tâm lý sau khi chia tay với anh Minh Hoàng ...!!
- Là sao....?
- Thôi...lên phòng tớ kể cho nghe....
.....................
- 8*&^%@::L"*&@
Châu e dè nhìn nó :
- Kể ra thì chị tớ cũng vô lí thật...!!
Nó phồng má :
- Phải gọi là quá vô lí luôn ấy....! Mà cứ cho là chị ấy ghen đi nhá , nhưng mà giờ 2 người có còn là gì của nhau đâu mà .... lại như thế....!!!
- Có lẽ chị tớ vẫn còn trông mong một cái gì đó ở anh Hoàng....tớ thì cũng không rõ...vì 2 chị em tớ cũng không phải là suốt ngày quấn quýt lấy nhau , thương nhau như bí với bầu...!! - Châu chép miệng đáp.
- Uh...có lẽ vậy....!!
CHợt , như phát hiện ra điều gì , Châu chớp mắt nhìn nó :
- Mà này...cái khăn tay này là anh Hoàng cho cậu à...??
Nó khẽ nhíu mày :
- Uh thì lúc đó....thấy tớ.....bị sổ mũi nên anh Hoàng đưa cho tớ ý mà !!!
Nhỏ Châu lại bắt đầu "giở thói ranh ma" :
- Sao mà anh Hoàng lại năm lần bảy lượt giúp cậu thế....?? Nó chợt giật mình....hình như cũng đúng là như vậy....Điều mà nó vẫn chưa nhận ra....đó là mỗi khi nó gặp khó khăn...người luôn xuất hiện giúp đỡ nó là Minh Hoàng.... Phải chăng...giữa nó và anh có một cái gọi là "duyên" ??
- Này...sao đờ đẫn ra thế ..?? - Châu đưa tay hươ hươ trước mắt nó nói.
Nó đẩy tay Châu xuống :
- Dẹp cái trò này đi....chẳng qua tớ đang suy nghĩ vẩn vơ vài chuyện thôi...!!
- Chuyện gì zạ ?? Về Minh Hoàng hả ?? - Châu lại cười nói.
Nó lắc đầu nguậy nguậy , má khẽ ửng hồng :
- Đâu...đâu có...!!!
- Xạo vừa thôi...bày đặt ko có nữa chứ ..!! - Châu bĩu môi .
Nó chớp mắt "đểu giả" :
- Cậu tin hay không thì tùy ^_~ hí hí...!!!
- Mà nè...hỏi thiệt nha...với tư cách là một con bạn tốt luôn á....!! Sau mấy lần anh Hoàng giúp cậu nè : cứu cậu khỏi lũ chuột đáng ghét , lại còn đưa cậu ra khỏi bóng tối , choàng áo rồi cả đưa cho khăn tay nữa ,... Cậu có thấy cảm giác gì đó là lạ hok ...?? - Châu lại bắt đầu "ranh ma"
- Hok...... ! - nó run run đáp.
- Sao lại hok...?? - Châu nhìn nó bằng ánh mắt nghi ngờ.
Nó nghiêng đầu , dựa vào con gấu bông :
- Hok...hok biết....!!
- Ăx....lại còn có zụ ko biết nữa chớ.....amen....lạy...tớ xin lạy cậu...!!!!
Chap 14
Tại nhà Châu 14h...
- Hhahahaha....gã Mr.Boomba này hài thiệt đóa ... Chắc tớ cười đứt tuội mà chết mất Châu ơi....hahaha.. - Nó vừa nói , vừa ôm bụng cười ngặt nghẽo..
- Ừ.....hài kinh khủng .... tớ coi nhiều lần rồi...nhưng coi lại vẫn không thấy chán....há há há há..... - Châu đáp.
Chợt...Nó nhìn lên đồng hồ...
- Thôi chết rồi....đã 2h chiều rồi cơ đấy....tớ phải về đây !!
Châu nhìn nó bằng ánh mắt trách móc :
- Sao zậy...sao zề sớm zậy Thoại My...!! Ở lại chơi xí đã....
- Hok được....chiều nay tớ phải giặt đồ cho bộ 3... ! - Nó nhíu mày đáp.
- Săxx...chẳng lẽ mấy ảnh nghèo tới mức ko mua được cái máy giặt chắc ??... sao lại bắt cậu giặt đồ...?! - Châu bất bình.
Nó nhún vai kể lể một cách mệt mỏi :
- Bọn hắn kêu là giặt máy giặt là dễ bị nhăn và hư đồ áo...nên bắt phải giặt tay...giặt phải nhẹ nhàng...từ từ....
- Ừ...cũng phải thôi....mấy ảnh là bộ 3 bảnh bao đẹp trai mà....nên tất cả phải tỉ mỉ , cận thận là đúng thôi !!! - Châu gật gù nói.
- Hjx...thiệt là chán nhưng cũng phải chấp nhận thui...!! Tớ về nghen Châu !! Hôm sau qua coi Mr Boomba tiếp ^_~ - Nó tiếc nuối đáp.
- Uh !! Bữa sau há...!! Bye !!! - Châu nói rồi đưa nó ra ngoài cổng.
......
- Từ nhà tớ ra đến Prince Villa mà đi bộ cũng đủ đuối đó My...để tớ gọi bác tài.....
Châu mới nói đến đây thì nó đã vội cắt ngang :
- Không...không...lúc nãy rõ ràng cậu thấy tớ say xe mệt mỏi đến thế nào rồi đấy mà Châu !!!!!
Châu cười phá lên khi thấy nó đã bị mắc bẫy :
- hahahahaha...hahaha...ý tớ là nhờ bác tài lấy xe máy chở cậu về mà.....hahhaah.....
Nó lườm lườm Châu một cách đáng yêu :
- Này....cậu được đó Châu...!! Tính chơi xỏ tớ hả...??
- Kekeke...chọc cậu xí cho vui thôi mừ !!! - Châu cười tươi tắn nói rồi gọi điện cho bác tài tới đón nó..
____________________________
Tới biệt thự..
- Dạ vâng..cháu cảm ơn bác ạ..!!
Bác tài mỉm cười nhìn nó :
- Không có gì đâu cháu...cháu là bạn của tiểu thư mà...và bác thì có trách nhiệm và nghĩa vụ phải nghe theo lời tiểu thư...đó là công việc của bác mà !!!
- Dạ..cháu chào bác..!! - Nó lễ phép nói rồi bước vào biệt thự..
............
Nghe tiếng bước chân ...
Bộ 3 đều ngẩng mặt lên nhìn xem là ai...
Hoàng nghĩ thầm :" Thì ra là Thoại My.."
Còn Vũ :" Con nhỏ đáng ghét ấy đã về rồi.."
Về phần Bảo..Bảo mỉm cười chào nó :
- Chào Thoại My..về rồi đó hả...??
Nó gật gù lườm lườm :
- Chào anh ! Tôi phải về để làm việc mà...!! Không thì lại có 3 kẻ trời đánh bắt nạt thì khổ....!!!!
Vũ liền cất tiếng :
- Ý cô là ai bị trời đánh đấy ??
- Biết là tôi ám chỉ ai rồi còn bày đặt hỏi...!! Xì...!!! - Nó nhún vai nói rồi bước lên phòng.
Vũ nghiến chặt răng , tay vò nát tờ báo rồi quăng đi một xó..
Nó đang bước trên bậc thang nhưng vẫn khinh khỉnh nhìn Vũ và nói:
- Đừng có trút giận lên những vật vô tri vô giác...!!
- Cô....cô...về phòng đi !! Đừng có đứng ở đây mà nói nhiều nữa...!!! Đồ lắm mồm !!!!
Nó chớp chớp mắt cố tình chọc tức Vũ :
- Hơi bất lịch sự một tí đó à nha.....ấy chết....tôi lại quên rồi...tôi là người ... còn anh là....hihihi....
Nó nói rồi cười nhí nhố khiến Vũ như muốn điên lên - thế mà vẫn ko thể làm gì được nó.
Nó đắc chí bước lên phòng với niềm vui lâng lâng khi chọc tức được tên Thiên Vũ đáng ghét ấy ...
_____________________________
Nó mới nằm nghỉ được một lát thì.....
- Thoại My...! Xuống giặt đồ....!!!!!! - Tiếng quát tháo của tên Vũ làm nó giật mình sởn cả gai ốc..
- Được rồi !! Tui xuống đây !!! - Nó vọng ra rồi mở cửa bước ra khỏi phòng ..
.................
- ặc...cái gì chớ.... anh bắt tui giặt một đống đồ như thế này à ??? - Nó phát hoảng khi thấy một chậu quần áo to đùng hiện hữu trước mặt nó.
- Thế này mà nhiều á ?? - Vũ bĩu môi nói.
Nó lườm lườm Vũ :
- Quá nhiều chớ gì...?!! Mấy anh chưa giặt đồ mấy ngày rồi zậy ???
Vũ nhún vai :
- Đây là đồ của 3 bọn tôi ngày hôm qua và hôm nay ! Thực ra mỗi người chỉ có khoảng chục bộ gì đó..Có gì mà cô phát hoảng lên thế...??
Nó xụ mặt xuống :
- CHỈ CÓ...??? Chỉ có khoảng 10 bộ..??...... Cái đó gọi là "chỉ có" đấy hả...??
Vũ gật gù coi bộ có vẻ thật thà :
- Thiệt mà...!! Như bình thường chắc phải trên 10 bộ chứ chẳng chơi... - Nói đến đây , Vũ lại vươn vai mấy cái :
- Nhưng mà giờ khỏe rồi....có cô giặt ... thật là đỡ làm sao...!!
- Sao anh ko bỏ vào máy mà giặt quách cho rồi đi !!!!! - Nó gầm gừ một cách "đau đớn".
Vũ lăm le cảnh cáo :
- Tôi nói rồi mà...giặt máy là nhăn , hư hết đồ ..!! Mà nè..đây là nhiệm vụ của cô đó...không hoàn thành thì chết với tôi !!!
- Hừ...biết rồi...!! Nói nhiều quá...anh đi chỗ khác cho tui làm việc...!!! Grừ... grừ .. - Nó xua xua tay giận dữ nói ..
---------------------------------
Vũ bước ra phòng khách , vừa đi vừa huýt sáo - trông cái điệu bộ đúng là đáng ghét như con người hắn.
Nó lè lưỡi :
- Đúng là cái loại con người....rõ ràng là tính chơi mình đây mà...!! Làm gì có người nào mặc cả chục bộ trong vòng chưa đầy 2 ngày chứ...!! Hứ...hứ....
Giặt đồ được một lát thì một người khẽ bước đến....
- Cô đang bị cảm cơ mà...??
Giật mình nó quay lại...
- Ơ...anh Hoàng.....
- Bị cảm mà vẫn giặt đồ ?? - Hoàng hỏi nó .. vẫn bằng một giọng nói rất lạnh lùng..
Nó nheo mắt đáp :
- Đó là nhiệm vụ của tui mà...bắt buộc !!!
- Thuốc có đầy đủ ở cái tủ gần phòng Thiên Vũ ... - Hoàng nói rồi bỏ đi khiến nó chưa kịp nói được điều gì...
- Thoại My !! Thoại My !!! - Vũ tiếp tục gọi nhưng không nghe thấy phản ứng gì nên quyết định đạp cửa "xông" vào luôn..
- Này .. Thoại My..! Cô làm gì mà nãy giờ tôi gọi cô không chịu nghe thế hả...?? - Vũ trừng mắt lên nhìn nó.
Nó bật dậy một cách mệt mỏi :
-ách...ách xì....hơ hơ...anh...ách xì....gọi tôi có chuyện gì không...ách..ách xì....
- Cô lại bị cảm rồi đấy hả ?? Nhưng mà cũng phải dậy mà nấu ăn đi...Không đơn giản như zậy đâu...!!
Nó xụ mặt xuống....bỗng....
- Thôi...để cho cô ấy nghỉ đi !!! - Hoàng từ đâu bước lại , nhẹ nhàng nhưng vẫn lạnh lùng nói .
Nó khẽ thốt lên :
- Minh Hoàng...
Vũ trừng mắt nhìn Hoàng :
- Kể từ bao giờ..cậu chống đối lại tôi thế ?? Sao cậu lại bảo vệ cô ta ???
Hoàng nhún vai :
- Cô ấy đang bị cảm...!! Tối nay chúng ta đi ra ngoài ăn .. tôi trả tiền..!
- Cậu....cậu...tôi hết muốn nói với cậu rồi...!! Cậu thật ko xứng đáng là thành viên của Prince Villa !!! - Vũ tức nghẹn quát lên rồi bỏ đi.
Nó nhìn Hoàng một cách cảm động :
- Cảm ơn anh...ách xì...nhưng...ách xì...sao anh lại...ách ..ách xì...sao anh lại giúp...giúp tôi...??
Hoàng không trả lời câu hỏi của nó mà chỉ đáp rằng :
- Sao cô không uống thuốc ???
- Tôi...tôi quên...ách xì.... - Nó cúi gằm mặt xuống nói .
- Cô uống thuốc đi....cô hụt mất 2 lần thú tội Lucky Star rồi đấy ! - Hoảng nhắc nhở nó rồi khẽ bước đi.
Nó liền vội kêu lên :
- Anh giúp tôi...ách xì...chỉ là vì...ách ..ách xì...vì...chuyện Lucky Star thôi ..thôi sao...??
- Không chỉ thế...!! - Hoàng nheo mắt rồi quay lưng bước đi để lại cho nó bao nhiêu suy tư :" Lần đầu tiên mình thấy anh ấy nháy mắt....Cảm giác lúc đó thật kì lạ...Dường như..anh ấy không còn là Cold boy nữa...Sao thế này...trái tim mình sao cứ đập loạn nhịp thế này... Bình tĩnh lại nào...Thoại My...! Thoại My...!!!"
Rồi nó nằm xuống , ôm con gấu bông , miệng nhẩm nhẩm :
- Không chỉ thế...không chỉ thế... là sao..??? Anh ấy...có ý gì...?? ...
___________________________
- Sao cô không uống thuốc...? Nào , nghe tôi..đi uống thuốc đi...!! Nếu không..cô mà bệnh nặng thì.... - Minh Hoàng ân cần nhìn nó nói.
- Thì sao..?? - Nó cúi gằm mặt xuống ngại ngùng hỏi.
- Thì tôi lo lắng lắm...!!
- Lo lắng...anh lo lắng cho tôi à...?? - Nó mím môi nhìn thẳng lên mắt Hoàng.
Hoàng dịu dàng cầm lấy tay nó :
- Uhm....vì tôi ....
..................
- Chết....quên...mình phải uống thuốc....!!! Ơ...đây...đây chỉ là một giấc mơ thôi sao... - Nó khẽ thốt lên rồi lấy tay quệt mồ hôi .
Rồi nó bước đi về phía phòng Thiên Vũ - đơn giản vì tủ y tế đặt ở gần Vũ mà .
Lộc cộc...lộc cộc.... Nó lấy thuốc rồi vặn chai nước ra uống...
Nghe thấy tiếng động bên ngoài , Vũ choàng tỉnh dậy mở cửa...
..Cạch....
- á...Sao lại là cô ?? Sao cô lại đứng trước cửa phòng tôi thế này..!!
Nó giật người lại , theo quán tính lùi về phía sau vài bước sợ hãi :
- Trời ạ...anh làm tôi thót...thót...ách..ách xì....thót hết cả tim....
- Cô định làm gì mà lại đứng trước phòng tôi...?? - Vũ nhìn nó bằng ánh mắt đa nghi.
Nó lấy lại bình tĩnh :
- ... tôi không có đứng trước cửa phòng anh à nha...!! Tôi chỉ đứng gần phòng anh thôi à nha...ách xì...
Vũ lăm le nhìn nó :
- Cô lại bắt đầu giở giọng cãi lí đấy hả ..?? Đứng gần phòng tôi với gần đó là mấy cơ chứ ??
Nó nheo mắt gian xảo :
- Tất nhiên là 2 rồi....!!
- Thế cô đứng ở đây làm gì..?! - Vũ gân cổ lên hỏi.
Nó liền mỉm cười hiền dịu - mà cái "hiền dịu" này là để cố tình chọc tức Thiên Vũ :
- Tôi đi lấy thuốc uống...ách xì...anh cũng biết tôi bị cảm mà...!
Không hiểu sao..nhìn thấy nó cười kiểu đó...Vũ lại giật người , đưa mắt đi chỗ khác...
- Thuốc....thuốc....ai..ai...cho cô uống thuốc của tôi chứ...??
- Đây là ...đây là...ách..ách xì...thuốc của anh chắc...?? Đây là tủ y tế cuả chung Prince Villa mà...anh cũng nên nhớ là tui cũng đang ở tại đây chớ...!
Vũ cười hếch mắt tay hươ hươ :
- hahahaha...nhầm to rồi cô nương ạ...đây là tủ thuốc của 3 tụi tôi...ai nói là của chung Prince Villa chứ...! Nào..trả tiền thuốc đây !!! Tổng cộng hết 200 ngàn !!
Nó lè lưỡi chỉ chỉ vào miệng :
- Nè .. có giỏi thì nhảy zô đây mà moi lại thuốc đi !! Tui ứ trả tiền á...làm gì được tui nà ..?? há há há ...!! ách..ách xì....
Lần này , Vũ không thèm cãi thêm với nó điều gì mà giương mắt lên và chỉ tay vào mặt nó :
- Hãy đợi đấy !! Để xem tôi sẽ xử lí cô thế nào...!!
Nó vênh mặt lên , lè lè lưỡi đáng yêu..
Vũ giật mình quay lưng đi lần nữa....không hiểu sao ..cậu lại có cảm giác lạ kì này.....
Nó vươn vai , hít môi hơi thật dài rồi bước vào phòng đi ngủ...
Chap 16
Sáng hôm sau .... 6h15 ...
Nó vẫn còn chìm sâu trong giấc ngủ , chìm vào giấc mơ khiến nó mỉm cười...
Không hiểu vì giấc mơ đó quá ngọt ngào hay là vì tối qua nó uống thuốc cảm nên bây giờ vẫn còn trong tình trạng " đang zz" ? Điều đó có trời mới biết được nhưng mà điều trời chắc chắn thì nó có nguy cơ trễ học..
________________
Vũ , Bảo và Hoàng đang chuẩn bị đi học....
- Ê ! Thoại My chưa zậy hả ?? - Bảo khẽ liếc nhìn 2 tên chiến hữu còn lại hỏi.
Vũ nhún vai :
- Tôi không biết...!!
- Hay để tôi đi gọi cô ấy zậy ?? - Bảo hỏi tiếp.
Vũ đứng suy nghĩ một hồi rồi khẽ bật cười :
- Cứ để cô ta ngủ khì khì đi ... trễ học cho chừa ..!! À , đợi đã... - Vũ nói rồi lấy tờ giấy , cây bút ra ghi vài chữ :
Ngủ ngon nhá Nguyễn Hoàng Thoại My ~!
Nếu hok xin được mấy em cờ đỏ thì kêu là osin của Prince Villa là cô được zô liền à !! kekeke
Kí tên : Bộ 3 Hoàng tử đẹp zai
Đóng dấu kí tên , rẹt rẹt , xoẹt xoẹt .
6h15 am.
- Xong !!!!!! - Vũ cười khoái chí , vươn vai mấy cái rồi cùng Bảo , Hoàng lên lầu - dán trước cửa phòng nó.
- kekeke... Để xem cô ta tính thế nào..!! - Vũ dán , vỗ tay ba cái rồi kéo cả bọn đi học.
______________________
"bíp bíp...tin tin..."
Tiếng còi xe inh ỏi khiến nó chợt tỉnh giấc... Nhìn khẽ lên đồng hồ...nó vùi đầu vào chiếc gối rồi giật mình hét lên :
- Haizz... Á Á Á...!! Cái gì chứ....sap lại 7h rồi chứ ?!!! aaaaa
Rồi nó chạy đi đánh răng , rửa mặt , thay quần áo trong vòng vẻn vẹn chỉ 5p' ( quá pro )
Nó quơ vội cái balo rồi chạy đi học ..
Bước ra khỏi cửa phòng....bỗng...
- cái zề thế này... - Nó thét lên rồi lẩm bẩm đọc : - "Ngủ ngon nhé....." trời ơi...đã thế bọn hắn còn ghi 6h15 nữa chứ...!! Rõ ràng bọn hắn có thể gọi mình dậy được mà..!Tính chơi xỏ , chọc tức mình hả ?? Được lắm...
Nó nói rồi vò tờ giấy quăng xuống sàn nhà rồi chạy vèo đi học , nghĩ thầm :" Chơi xấu tôi hả ?? Thì tôi cũng ko chơi đẹp lại đâu...!! Để rùi coi tôi trả đũa thế nào há...! Quân tử báo thù 10 năm chưa muộn...mà quên..10 năm là muộn quá ấy chứ...!!! Nhất định , tôi sẽ sớm trả thù thôi...hãy đợi đấy...!!!"
Bình thường , nếu chạy đến trường thì cũng mất 10 phút . Còn bây giờ , nó chỉ chạy có 5 phút mà thôi.
Tới cổng trường , nó khẽ quệt mồ hôi khẽ nói thầm :
- Hhaa..nhờ thế này mình mới biết mình có năng khiếu điền kinh đấy !! hohoho...
________________
- Ê...!!! Bạn gì đó ơi..!!!
Nó đang xồng xộc chạy vào cổng trường thì bị 2 con nhỏ mang đầy đủ nhãn mác "Đội Cờ Đỏ" chiếu tướng.
Nó cười nhăn :
- Cho .. cho mình vô đi 2 bạn....hôm nay mình bị kẻ xấu h.ãm hại nên mới tới trễ...
-Thôi khỏi đi bạn...bất cứ lí do gì thì mình cũng đành cho bạn tới phòng cờ đỏ để làm việc...!! - 2 con nhỏ ấy vẫn ra vẻ cương quyết.
Nó thì cứ mè nheo :
- Thui mà thui mà...mình biết lỗi rồi mà...!!! Mình hứa từ sau mình hổng có đi trễ nữa...mà đây là lần đầu tiên cũng là lần cúng cuồi..ý lộn...cuối cùng á...!!
- Không là không !! Mời bạn lên phòng cờ đỏ không thì mình sẽ mời giám thị...!!
Nó chợt nghĩ đến tờ giấy mà bộ 3 dán trước cửa phòng nên liền mỉm cười một cách đáng yêu nhưng cũng gượng gạo nhất có thể :
- Mình là.... - Đến lúc này nó lại cảm thấy hơi ngượng ngập ...
Một con nhỏ nhìn nó từ trên xuống dưới :
- Này...dù cô có là con cháu của ai thì tụi tôi cũng không tha nhá... họa may có là con là cháu là em là út của tổng thống Ồ-ba-má thì tôi còn xem xét cho được.....
Nó lấy hết dũng cảm hét toáng lên :
- Tôi là osin của Prince Villa...
Nào ngờ đúng thật , 2 con nhỏ sáng quắc mắt lên nhìn nó :
- Cái gì cơ....bạn làm thế nào mà bạn vô được đó hay vậy ??? Mình tình nguyện đi chùi hố xí cho mấy ảnh mà còn ko được đây nè...!! Chỉ cho mình với....!!!
Nó cười nhún vai :
- à...có gì đâu...mấy bạn thử đấm mấy ảnh vài cái là mấy ảnh nhận vào liền á !! hahaha...thui...vậy mình vô được chớ ??
- ừ ừ ừ...!! Bạn đi nha....bye...hẹn gặp lại nha....bye bye...!!! Hôm sau nhớ chỉ mình nhiều bí kíp nha...!!!
.....................
Tới cửa lớp...
- Thưa cô cho em vào lớp....!!!
- Em là...,Thoại My - học sinh mới phải ko...sao lại đi học trễ...???
- Dạ .. thưa cô ...em...em......Em bị lủng xe.... - Nó cười gượng đáp.
Cô chủ nhiệm nhìn nó bằng ánh mắt ko hài lòng :
- Em nói dối... Em đâu có đi xe tới trường...chẳng phải hôm bữa nộp danh sách học sinh đi xe , em bảo là em đi bộ vì nhà gần à...!!?
Nó cúi gằm mặt , khẽ nhủ thầm :" Phi lao thì phải trót theo lao thôi...hjx...Sorry cô...em ko muốn nói dối nhưng..."
- Dạ .... thì đáng ra là thế...nhưng hôm nay em ko đi sớm như mọi hôm nên phải mượn xe mấy bạn đi....nào ngờ...bị lủng lốp...nên em mới....
- Thôi..ko lý do gì hết...! Em ra ngoài đứng .. hết tiết của cô rồi vào ..!!
Nó phụng phịu nhìn Châu khẽ nhún vai rồi bước ra ngoài đứng.
____________________
Bộ 3 dùng điện thoại di động trao đổi...
Vũ : Bảo , Hoàng ! Tôi cá là nhỏ My đang đứng ngoài cửa lớp..!!
Bảo: Cũng có thể lắm chớ..!!
Hoàng : Biết đâu được tha thứ , giáo viên cho vào lớp rồi cũng nên!
Vũ : Giờ đi ra kiểm chứn Nếu đúng là đứng ngoài cửa thì trưa nay cậu đã cả bọn một chầu nhá Hoàng , nếu sai thì ngược lại , tôi đãi ! Bảo làm trọng tài à nghen !!
Bảo , Hoàng : ok . Let's go.
_____________________
Một lát sau...
Vũ cười hí hửng :
- Đó , thấy chưa !! tôi nói trúng phóc !!! Một chầu nhá Hoàng..!!!
Hoàng nhún vai :
- Ok thôi !!!
......................
Nó thấy bộ 3 bước ra , nó liền bước lại :
- Này....3 anh được lắm á...!!!
- Tất nhiên !! - Vũ nghênh mặt đến tận "trời" đáp.
Nó bĩu môi dèm pha :
- Đã zậy còn đủ bỉ ổi để ghi giấy để lại nữa chớ...!!Chẹp chẹp...
- Tôi chỉ muốn thông báo cho cô biết thôi...kẻo mang tiếng ném đá dấu tay !! - Vũ xỏ tay vào túi nói .
Bảo liền tiếp chiêu :
- À...Thoại My...lúc nãy...cô có dùng cách tụi tôi "mách" Không zạ ??
Nó làm bộ ngây thơ :
- Cách gì cơ..??
Vũ nheo mắt đểu giả :
- Này...đừng có ra bộ ngây ngô như cái...bô thế ..!! Chứ đối với bọn cờ đỏ đó thì ko tha cho ai đâu...chỉ có những ng` liên quan đến bộ 3 tụi tôi thì may ra....
Nó hếch mắt lên :
- Tui ko có liên wan đến tụi anh à nghen !! Chẳng là bí quá nên tui mới phải....như thế thôi...chứ ko thì....ai mà thèm chớ...xí...!!!!
Bảo gật gù nhìn nó :
- Haizz...nói gì thì nói...Nhưng dù gì cô cũng nhờ đến tụi tôi nên mới qua được cái cửa ải này...!!
- Nhưng cũng tại các anh tạo ra cái mà các anh gọi là "cửa ải" này chớ..!!!
- Ờ thì.....cái đó gọi là .. Thử thách okie ?
Nó nhăn trán nhìn cả bọn :
- Bao giờ thì mới chấm hết mấy cái thử thách này đây ? Đã qua 3 ngày rồi..!
Cả Vũ , Bảo lẫn Hoàng đến bây giờ mới chợt nhận ra , 3 ngày đã trôi qua .. Vì ngày xưa , những con người trước đều nhanh chóng tự động bỏ cuộc chỉ sau 1 vài ngày .. Còn Thoại My thì ngược lại... không những không bỏ cuộc mà còn "chiến đấu" lại quái ác hơn .. Vì thế.. 3 ngày trôi qua thật nhẹ nhàng và nhanh chóng ..
- Vậy mà đã 3 ngày rồi cơ à...? Có thật là cô chưa biết sợ hok ?? - Vũ chớp mắt nhìn nó hỏi.
Nó phì cười :
- uh , 3 ngày rồi đấy ! Mà nè , bỏ cái điệu chớp mắt ấy đi...trông cứ như tên biến thái ấy...!!!
Vũ sùng gan lên :
- Có tin tôi đấm cô "vêu mỏ" ra ko hả ??
Nó giơ mặt lên :
- Nè , có giỏi thì thử coi....nếu anh đấm được thì đấm đi...!!
Vũ bực bội , nắm chặt tay lại rồi thả xuống 1 cách mạnh mẽ và đầy bất lực.
Hoàng thở dài rút kết luận :
- Đến nước này thì có lẽ , đến hết tuần nay thì mới biết được , cô có được ở lại Prince Villa hay ko ..!!
Tự dưng nó lại hỏi Hoàng một câu khá điên rồ , à ko ..vô cùng điên rồ chứ nhỉ ? :
- Anh có muốn tui ở lại hok ??
- Cô có bị điên ko vậy ?? - Hoàng hỏi lại nó...vẫn lạnh lùng...
Nó cười dấu ngượng :
- Hhahaa...tui mới hù có xí mà anh đã sợ rồi...các anh kém thiệt...!!!